Từ "án tuyết" trong tiếng Việt được sử dụng để chỉ việc đọc sách hay học tập trong điều kiện thiếu thốn ánh sáng, cụ thể là nhờ vào ánh sáng phản chiếu từ tuyết. Từ này có nguồn gốc từ câu chuyện nổi tiếng về một nhân vật tên là Tôn Khang, người đã phải dùng ánh sáng của tuyết để đọc sách, bởi vì gia đình anh nghèo không có tiền mua dầu thắp đèn.
Định nghĩa đơn giản:
Ví dụ sử dụng:
Phân biệt các biến thể:
Án tuyết thường được dùng trong ngữ cảnh nói về việc học tập vượt khó khăn. Không có nhiều biến thể trong cách dùng từ này, nhưng người ta có thể kết hợp với các từ khác như "học tập," "nỗ lực" để tạo thành các cụm từ như "án tuyết kiên trì."
Từ gần giống và đồng nghĩa:
Đọc sách: là hành động tiêu biểu trong "án tuyết," nhưng không biểu thị rõ ràng về điều kiện ánh sáng.
Kiên trì học hỏi: mô tả tinh thần học tập, có thể không liên quan đến ánh sáng tuyết nhưng mang ý nghĩa tương tự về sự nỗ lực.
Các từ liên quan:
Nghĩa khác:
Lưu ý:
Khi sử dụng từ "án tuyết," chú ý đến ngữ cảnh và ý nghĩa của nó. Nó không chỉ đơn thuần là việc đọc sách, mà còn phản ánh một tinh thần vượt khó và khát vọng học hỏi.